BỌNG NƯỚC DẠNG PEMPHIGUS

BỌNG NƯỚC DẠNG PEMPHIGUS (Pemphigoid)   ĐẠI CƯƠNG 1.Định nghĩa – Là bệnh da bọng nước tự miễn, tiến triển mạn tính, ít khi có tổn thương niêm mạc, hay gặp ở người lớn tuổi. – Bệnh gặp ở hai giới như nhau và không có sự khác biệt về chủng tộc. Bệnh thường gặp … Đọc tiếp “BỌNG NƯỚC DẠNG PEMPHIGUS”

BỆNH VẢY NẾN

BỆNH VẢY NẾN   ĐẠI CƯƠNG 1.Định nghĩa -Vảy nến là bệnh mạn tính, tiến triển từng đợt, dai dẳng, căn nguyên của bệnh chưa rõ. Hình thái lâm sàng của bệnh vảy nến đa dạng, ngoài thương tổn da còn có thương tổn niêm mạc, móng và khớp xương. Do ảnh hưởng của thuốc … Đọc tiếp “BỆNH VẢY NẾN”

THOÁI HÓA BỘT

THOÁI HÓA BỘT   ĐẠI CƯƠNG Bệnh thoái hóa bột có 2 thể + Thể đơn thuần,tiên phát. Bệnh do Gtmann mô tả, sau đó một tác giả khác là Freudenthal (năm 1930) lấy tên là liken amyloidosis. Bệnh phát triển liên tục, tiên lượng xấu, thời gian sống thêm từ khi phá hiện là … Đọc tiếp “THOÁI HÓA BỘT”

CHỨNG ĐỎ MẶT

CHỨNG ĐỎ MẶT   ĐẠI CƯƠNG 1. Định nghĩa: -Chứng đỏ mặt (Rosacea) là một rối loạn dạng trứng cá mạn tính của nang lông tuyến bã vùng mặt đi kèm với tính năng phản ứng của mao mạch với nhiệt, sức nóng, xuất hiện cơn đỏ bừng mặt và về sau là giãn mao … Đọc tiếp “CHỨNG ĐỎ MẶT”